Đuyên Hồng

TRỐN VÀO MÙA THU



Em trốn vào mùa Thu
Để sầu dâng lãng đãng
Tình thả nơi xa mù
Tình loang theo mây nắng
 
Em lẫn vào trời thu
Nên chiều heo hanh tới
Thẳm trong từng câu ca
Lời thơ buồn vời vợi
 
Anh tan vào mùa thu
Nghe tim mình kết trái
Chén sầu ngày giao mùa
Gọi tên em khắc khoải
 
Bên anh là mùa Thu
Thu và anh vàng trải
Em như ngọn gió thu
Cho mật đời đượm lại
 
Em về từ xa xăm
Bao mùa qua vẫn thế
Những nỗi nhớ mặc trầm
Rụng vào hồn lặng lẽ..

Được bạn: ATT 2.9.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TRỐN VÀO MÙA THU"